Người ở mô răng kỳ dử rứa
Giờ ra chơi cứ ngó miết người ta
Và reo lên khi thoáng thấy đi qua
Tụi ban tưởng "có răng rồi mới rứa"
Thôi từ đây không qua bên nớ nửa
Cho anh chàng cứ đứng ở hành lang
Ngâm nga câu "hoa cúc áo vàng"
Và tương tư chàng tập làm thi sĩ
Người ở mô mà vô duyên rứa hỉ
Trao phong bì rồi hâp tấp bỏ đi
Ờ thương thương nhớ nhớ làm chi
Về ba mạ biết ri la chết
Mắc cớ chi theo người ta cho mệt
Người răng mà ưa lẽo đẽo làm đuôi
Lỡ một lần như rứa cũng vui vui
Nhưng ngày mai thôi đừng theo nủa hí
__________________
[You must be registered and logged in to see this link.]